Tây Lộc làng xưa
Nhà ta ở tại Xóm Tròn
Ngó ngang Bồ Lúa, sau lưng: Rừng Làng
Bừng quân, thơm, ổi, thú hoang
Sau nhà của Bác, Chú Phương, Cô Mười
Ôi bao kỷ niệm buồn vui
Của thời thơ ấu thuở thời bình an
Trước mặt là Đồng Ông Án
Mênh mông ruộng lúa nuôi toàn làng ta
Xóm Rừng sau núi chẳng xa
Phía Nam núi thấp gọi là Chà vu
Vào thời chinh chiến liên tu
Xãy ra một trận giao tranh tơi bời
Cẩm khê tận cuối chân trời
Cẩm Y Eo Gió chơi vơi một vùng
Ngày xưa Việt Quốc tạm dùng
Làm khu chiến đấu của vùng Quảng nam
Bên kia núi: làng Cẩm long
Dốc Sỏi, Tú Cẩm, Đồng Trăm sau làng
Rừng Ông Dương sát bên đàng
Trái sim chín mọng với ngàn cây xanh
Đi lên gặp giếng trong lành
Búng truông tên gọi có anh lạnh mình
Bên sườn núi là Vườn Chùa
Có rừng dương liễu gió đùa vi vu
Đầm lầy trâu chẳng dám vô
Ao sen thuở trước điểm tô xóm làng
Còn không cây sợp bên đàng
Cạnh sân đình cũ có trường làng ta
Trẻ em đến học ê a
Quán Bà Sáu Đẩy người ra kẻ vào
Trụ sở xã của thuở nào
Nghĩa trang Cây sợp có Thu nhà mình
Biết bao thương nhớ chân tình
Còn đâu chốn cũ những ngày bình an
Địa linh nhân kiệt rõ ràng
Có nhà cách mạng Họ Phan giúp đời
Quê hương cõi tạm người ơi
Tìm về Thiên quốc là nơi vĩnh hằng
Phan Tuệ và PA